|
Chiều Thương Nhớ
Đọc mấy lời kinh lệ nối hàng
Trời đông giá lạnh buốt tâm can
Quê xa thăm thẳm, chiều thương nhớ
Tuyết phủ hiên buồn dạ nát tan
Tôi đi vạn nẻo đường vô định
Chỉ thấy hư không những cuối đường
Vẫn thấy phù vân trôi biền biệt
Ngậm ngùi lê mãi bước tha phương
Rồi một ngày mai ai biết được
Trên ngàn lối cũ của quê hương
Hoa nở rực vàng trên cỏ mục
Người về giũ sạch áo phong sương
Tôi ước ngày mai ngập nắng thơm
Ngày mai quên hết cả đau buồn
Ngày mai giông tố thôi hung hãn
Để núi sông tôi nhạt sắc hờn
Tôi nhớ người đây, sông núi ơi
Dù cho cách trở mấy phương trời
Dù cho tay nhỏ che cuồng hận
Lòng nhớ thương người mãi chẳng nguôi!
Bạch-Loan (24/02/2007)
|